HUẾ CHIỀU NHỚ EM
Huế chiều gió thổi đìu hiu
Nhớ em anh thấy quạnh hiu trong lòng
Tương tư gió thổi phập phồng
Gió ơi có hiểu tấm lòng tôi chăng?
Thương ai khuôn mặt như trăng
Nhưng mà xa cách sợ rằng ai quên
Người ta thường bảo xui hên
Anh đây lại nghĩ lâu bền do ta.
Giảng đường nghe tiếng ai ca
Như trong tâm thức ngỡ là có em
Ngự Hà gió thổi êm đềm
Mêng mang sóng nước như thêm nổi lòng.
Quảng Bình ta nhớ ta mong
Nơi đây xứ Huế anh trong về người
Môi ai ấp ủ nụ cười
Thương em quyết chí hơn mười lần cơ.
Nông lâm theo đuổi ước mơ
Kỹ sư lâm nghiệp, em chờ anh không?
Sau mưa có ánh cầu vòng
Đôi ta tô thắm sắc hồng tình yêu.
Sông Hương nắng nhạt ánh chiều
Gió ơi cho gửi đôi điều thân thương:
“Ước gì nên nghĩa uyên ương
Cùng nhau xây đắp chặng đường tương lai”
(Phan Trung Thông – QLR44B)